Một tập hợp những câu chuyện kết nối với cuốn tiểu thuyết trước của Strout, My name is Lucy Barton trong năm 2016, nhưng không còn với giọng kể qua ngôi thứ nhất mà Strout đã vẽ nên một cuộc sống tại một thị trấn nhỏ với đầy đủ các khía cạnh.

[irp posts=”27297″ name=”Câu Chuyện Hàn Gắn Tình Thương Gia Đình My Name Is Lucy Barton””]

Lucy đã rời khỏi thị trấn Amgash, Illinois, và sự vắng bóng của cô có ảnh hưởng lớn đến mọi người tại đây; giờ đây cô đã là một tác giả nổi tiếng, và việc gia đình nghèo khổ của cô đã từng bị coi thường và xa lánh đã trở thành một kỷ niệm tệ hại với dân tại đây, bao gồm người anh trai có vấn đề, Pete, và người em gái hận thù, Vicky, của cô. Tác giả Strout tập hợp những khía cạnh đạo đức trong câu chuyện đầu tiên của Anything is Possible, “The Sign.” Tommy Guptill, người đàn ông tốt bụng với Lucy khi cô còn nhỏ, vẫn còn ghé qua ngôi nhà Barton đổ nát để kiểm tra tình hình của Pete dù có vẻ cha của Pete chính là người đàn ông chịu trách nhiệm cho vụ cháy đã phá hủy trại bò sữa của Tommy và cấm anh nhận làm lao công tại trường học. Tommy là một người đàn ông cực kỳ tốt, anh đã tin rằng đám cháy ấy là một bài học tinh thần cực kỳ quan trọng và đã luôn dõi theo bài học ấy trong cuộc sống. Patty Nicely, nữ chính của vở kịch “Windmills,” lại là một cô gái hiền lành khác đã đáp trả lòng tốt bằng sự tàn nhẫn với đứa con gái cọc cằn của Vicky, Lila, cô bé đã xúc phạm Patty, bêu rếu lệch lạc về Lucy: “Cô ta nghĩ cô ta tốt hơn chúng ta.” Chưa hết, trong những mẫu truyện, ở chương “Sister” chúng ta sẽ bắt gặp Lucy quay trở về quê nhà, nhưng bấy giờ đã xuất hiện rất nhiều kẻ xấu tại Amgash. Bêu rếu công khai là một trong những thế mạnh của Strout, cùng với những mối liên kết phức tạp trong gia đình qua nhiều thế hệ, và tác giả đã viết với cả sự nhẹ nhàng và mạnh mẽ, thậm chí cho những nhân vật rất ghê tởm (người em gái thô bỉ của Patty, Linda, và người chồng máu lửa, Jay, trong chương đáng sợ nhất Anything is Possible, “Cracked”). Với khả năng mô tả vượt trội kể cả trong những không gian bó hẹp, đã làm chúng ta nhớ về tác phẩm đoạt giải Pulitzer năm 2008 của Strout, Olive Kitteridge, và khả năng mô tả những xúc cảm dễ vỡ bên dưới những hành vi xấu của cô càng ngày càng chuẩn xác.

Theo Kirkus

Bài viết trong chủ đề: